Khỉ và năm Thân
Con người ngày nay, dù là ở Á, Âu, Phi, Mỹ hay Úc châu; dù là da trắng, da vàng hay da đen, da đỏ, đều có chung...
Phong Điền đất Mẹ của tôi ơi
Núi biếc Trường Sơn phủ mây trời
Ô Lâu uốn khúc ru bờ mộng
Sóng vỗ miên man lộng gió khơi
Phong Điền đất Mẹ của tôi ơi
Núi biếc Trường Sơn phủ mây trời
Ô Lâu uốn khúc ru bờ mộng
Sóng vỗ miên man lộng gió khơi
Phong Điền đất Mẹ của tôi ơi
Tiên tổ cha ông trải bao đời
Gian nan khai phá xưa gầy dựng
Cơ nghiệp nghìn năm mãi sáng ngời
Phong Điền đất Mẹ thuở ban sơ
Công chúa Huyền Trân khó ai ngờ
Bái biệt non sông về xứ lạ
Hai châu Ô Lý sánh duyên tơ…
Phong Điền đất Mẹ thuở xa xưa
“Ác địa Ô châu” khó chẳng vừa
“Hoành Sơn nhất đái” về Tiên Chúa
“Vạn đại dung thân” dựng nghiệp đồ
Phong Điền đất Mẹ trải bao phen
Vì nước nhất tề quyết xông lên
Cởi ách bạo tàn quân xâm lược
Độc lập Tự do mãi vững bền
Phong Điền đất Mẹ trải bao ngày
Đem sức cần lao quyết dựng xây
Nhà nhà no ấm vui hạnh phúc
Người người cùng bước tới tương lai
Phong Điền đất Mẹ của tôi ơi
Núi biếc Trường Sơn phủ mây trời
Ô Lâu uốn khúc ru bờ mộng
Sóng vỗ miên man rộn lòng người…
*Thơ : Thảo Nguyên
Con người ngày nay, dù là ở Á, Âu, Phi, Mỹ hay Úc châu; dù là da trắng, da vàng hay da đen, da đỏ, đều có chung...
Đứng trước ngọn gió Nồm, lúc nào con người và vạn vật cũng có cảm giác dễ chịu. Đó chính là tình huống...
Ơi hỡi gió, thổi chi nhiều rứa hử ?!. Ừ, Phong Điền-“ Đồng Gió”, gió mênh mang… Chỉ trách mây giang hồ mơ...