Đang tải...
 

Thương...!

Thương...!

 Thương !
Xuân về quê mẹ đó eng !
Nơi thuở nào chúng mình hẹn ước ?
Anh lại thăm dù không báo trước...
Kỷ niệm ùa vào nhấc bước chân qua.
 

Nhớ !

Đòn gánh cong cong nghiêng mình em gánh !
Lúa mùa trĩu hạt nâng nhẹ nhịp chân...
Chừng như xuân ở quê mình ?
Nhớ thương nhấc cả bấy chiều hoàng hôn.
 

Nắng đầu làng !

Đi đi em bận lòng làm chi nữa !
Lời yêu xưa như nước chảy qua cầu ?
Ai một lần tắm bải sông sâu...
Nghe dòng trong đục chảy về đâu.
Khi ta yêu nhau hoa nở trắng vườn cau...
Và giàn trầu tựa mình ríu rít.
Tan chợ chiều đôi vai em kẽo kịt !
Nắng đầu làng như níu bước chân.
Chừ thành đô tràn ngập ánh đèn.
Vầng trăng Quê mỉnh anh lạc bước !
Em thế nào làm sao anh biết được ?
Vẫn mổi dòng sông soi tỏ lối em về.
 

Cút cít

Em ơi yêu nhé người ta ?
Thợ cưa anh đẽo đục sớm trưa sắm đồ...
"Đồ đưa" thôi nợ người ơi !
Thương nhau em vững... bao chiều...!?

                                                   Xuân Huy.


 

Chia sẻ bài viết:

Bình luận bài viết:

Loading...
Mới nhất Cũ nhất

Bài viết liên quan

TƯ VẤN MIỄN PHÍ
Chat với chúng tôi qua Zalo
Chat ngay để nhận tư vấn
Gọi ngay để được tư vấn